Mô tả
“Thu đến như đánh thức một vùng hoài niệm cũ tưởng như đã ngủ quên tự hôm nào? Đã qua bao mùa nhớ, sao hồn tôi vẫn mãi chênh chao, xao xuyến lạ…? Thu mong manh ảo huyền nơi có một miền nhớ luôn để dành nơi tim nhỏ. Mùa thu của tình yêu với nỗi nhớ đong đầy!
Trời chớm sang Thu chiếc lá cũng bớt xanh. Chỉ có những giọt mùa long lanh khi heo may tràn khung cửa. Chút nhớ, chút thương mỏng manh lời hẹn hứa hôm nào!!! “Có khoảng không gian nào đo chiều dài nỗi nhớ? Có khoảng mênh mông nào thăm thẳm hơn tình yêu?”
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.