Nghệ thuật sơn mài đã xuất hiện tại Việt Nam từ rất sớm, được thể hiện qua các tác phẩm được tìm thấy trong các ngôi mộ cổ niên đại từ thế kỷ III đến thế kỷ IV trước Công nguyên. Với sự nỗ lực của các nghệ sĩ và nghệ nhân bậc thầy của Việt Nam, kỹ thuật sơn mài đã được nâng cao và phát triển vượt bậc.
Tranh sơn mài có phong cách độc đáo và khác biệt so với tranh lụa, tranh sơn dầu hay tranh màu nước. Truyền thống, sơn mài chỉ sử dụng ba màu – nâu, đen và đỏ son. Tuy nhiên, từ những năm 1930, các nghệ sĩ đã bắt đầu sử dụng kỹ thuật mới gọi là đục đẽo, tạo ra sự pha trộn màu sắc phong phú hơn và tăng thêm cảm giác về kích thước và khoảng cách.
Tác phẩm sơn mài thường được thực hiện trên gỗ, được phủ bởi một mảnh vải được phết nhựa cây sơn mài và sau đó phủ một lớp nhựa cây trộn với đất. Tấm ván sau đó được đóng giấy cát và tráng lại bằng một lớp nhựa cây nóng. Sau khi đánh bóng, tạo ra một bề mặt đen mịn với ánh sáng rực rỡ. Họa sĩ sử dụng sơn mài nóng để vẽ phác thảo và các màu sắc được phủ lên từng lớp từng lớp một sau khi lớp bên dưới đã khô.
Ngoài ra, các nghệ nhân còn biến tấu thêm các chất liệu khác vào tranh sơn mài để làm cho chúng sinh động và phong phú hơn. Một số chất liệu thường được dùng là: tro cây lá xanh (để tạo ra gam xanh), tro cây lá khô (để tạo ra gam cam), tro chuối (để tạo ra gam xám), tro tre (để tạo ra gam xanh lá), tro than (để tạo ra gam đen), vỏ trứng nghiền (để tạo ra gam trắng), vàng và bạc (để tạo ra gam kim loại). Những chất liệu này giúp cho tranh sơn mài có sự đa dạng và phong phú về màu sắc và kết cấu. Kỹ thuật này cũng giúp cho tranh có hiệu ứng ánh sáng rất đẹp.
Điều đặc biệt của tranh sơn mài là quá trình hoàn thiện bao gồm đánh bóng và rửa lại bức tranh. Dù nghe có vẻ tàn bạo đối với tác phẩm nghệ thuật, thực tế quá trình này được thực hiện rất tỉ mẩn để tạo ra một bức tranh rực rỡ.
Các triều đại phong kiến đã dùng tranh sơn mài để trang hoàng các cung điện, miếu thờ và lăng tẩm. Ngoài ra, tranh sơn mài cũng được dùng để làm quà biếu cho các nhà vua hay các quốc gia bạn bè. Tranh sơn mài bắt đầu có những thay đổi lớn khi các nghệ sĩ hiện đại như Nguyễn Gia Trí (1906-1993), Nguyễn Đức Nùng (1914-1993), Đặng Tin Tưởng (1917-2006)… đã áp dụng kỹ thuật mới vào tranh. Họ đã khai thác thêm các gam màu khác nhau và biến tấu về hình thức để thể hiện cái nhìn mới về cuộc sống và thiên nhiên. Họ cũng đã mang vào tranh những yếu tố của phong cách hiện đại như ấn tượng, biểu hiện hay siêu thực.
Tranh sơn mài hiện nay không chỉ giới hạn trong không gian gỗ hay khung viền. Nó đã được phát triển thành các loại hình khác như điêu khắc hay trang trí kiến trúc. Nó cũng đã được kết hợp với các chất liệu mới như kim loại hay nhựa tổng hợp. Tranh sơn mài không chỉ là nghệ thuật mang bản sắc dân tộc Việt Nam, mà còn là nghệ thuật mang tính toàn cầu.