Mô tả
Tháng Tư về, gói trọn nỗi nhớ, niềm thương trong màu trắng tinh khôi của hoa loa kèn…Hoa loa kèn, cũng giống như người thiếu nữ đôi mươi đang e ấp, khép mình sau những tán lá. Nụ hoa uốn cong mình xuống phố, bẽn lẽn rồi ngơ ngác nhìn dòng người lại qua. Màu hoa ấy, không kiêu sa, không rực rỡ, nhưng lại khiến lòng người bâng khuâng, nhớ về điều gì đó xa xăm.
“Em chở mùa về trong rét ngọt của nàng Bân
Giật nảy mình nhìn khóm Loa Kèn chúm chím
Từng lọn gió va vào mưa tíu tít
Đan áo dở chừng cất kỹ đợi mùa sau..”