Trong những ngôi làng cổ ở làng quê Bắc Bộ Việt Nam, vẫn còn lưu giữ những cảnh tượng quen thuộc về Cây đa – Giếng nước – Sân đình. Ta thường bắt gặp trong những bài thơ, câu ca dao, câu hát những mô típ quen thuộc về những biểu tượng này, dường như đã ăn sâu vào trong tiềm thức của biết bao thế hệ. Đây là nơi diễn ra những sinh hoạt cộng đồng, những hình thức giao duyên như trong câu ca dao:
Hôm qua tát nước đầu đình
Bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen…
Một cách thể hiện tình yêu đầy nét tinh tế và ý nhị. Hay ngay cả trong cách mạng cũng xuất hiện trong những câu thơ của Tố Hữu như:
Mình về còn nhớ núi non
Nhớ khi kháng chiến thuở còn Việt Minh
Mình đi mình có nhớ mình
Tân Trào Hồng Thái mái đình cây đa
(Việt Bắc – Tố Hữu)
Cây đa – Giếng nước – Sân đình cũng là nguồn cảm hứng bất tận trong những bức tranh phong cảnh được vẽ bằng chất liệu sơn dầu hay đá quý. Có thể được trưng bày trong phòng khách làm toát lên vẻ đẹp truyền thống, trang nhã và lịch sự.
Không gian của làng quê bao trùm toàn bộ bức tranh cây đa giếng nước sân đình và nổi bật với những tầng ý nghĩa riêng của nó. Từ ngàn xưa ông cha ta đã có những quan niệm về cây đa trong mối quan hệ với vũ trụ. Vũ trụ thường được giao hòa bởi mối quan hệ “thiên – địa – nhân”, cây đa thường có gốc rễ bám sâu với đất, vừa có tán lá tỏa mát cao và rộng hài hòa với trời và ý nghĩa đó làm cho cây đa trở nên linh thiêng như một cầu nối giữa trời và đất.
Ý nghĩa của giếng nước tượng trưng cho sự gột rửa tâm hồn giống như trong câu chuyện Mị Châu và Trọng Thủy, nước giếng đã gột rửa tâm hồn Trọng Thủy, được gọi là giếng ngọc. Sân đình thường là nơi diễn ra những sự kiện trọng đại của làng, như lễ hội mọi người dễ dàng tụ họp lại sân đình chung vui, cũng như lưu giữ những điều tốt đẹp bên nhau.