Mô tả
Bức tranh “Giác ngộ”(No.9) của họa sĩ Nguyễn Đức Lâm đã để lại cho ta những ấn tượng đầu tiên, đó là về gam màu u tối, ủ dột của nó. Trong tranh, ta thấy nổi bật là hình ảnh những thứ rong rêu nhơ nhớp tượng trưng cho những thứ xấu xa, những điều mê muội, những kẻ được cho là tham- sân- si- dục. Thế nhưng cái hay của bức tranh đó chính là hình ảnh mờ ảo, huyền hoặc của bóng dáng Đức Phật và là khuôn mặt con người trăng trắng mỏng mảnh như là sương khói. Khuôn mặt đó giống như thể đang muốn thoát ra khỏi vũng bùn lầy đen tối của cuộc đời. Và chính nhờ đức phật từ bi độ lượng đã đứng tự đằng sau để nâng đỡ, dìu dắt con người.
“Ðời người ngụp lặn bến mê,
Tham, sân, si, dục đắm bề u-minh,
Công danh tranh chấp ganh kình,
Giầu sang tích bạc, nghèo khinh phận nghèo,
Dạt trôi vô hướng mây bèo,
Quẩn quanh bến đục, khổ đeo luân hồi,
Trăm năm thoáng mộng cuộc đời,
Sớm mau tỉnh ngộ kịp thời tu thân.”
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.