Mô tả
“Lá bàng đỏ ối lưng trời
Gió khe khẽ gọi mây trời lang thang.
Đêm qua xuân nhẹ lướt ngang
Rung rinh cành trút lá vàng góc sân.
Ơ hay! Con tạo xoay vần
Tiếc thanh xuân chỉ một lần mà thôi.
Đâu như xuân của đất trời
Hết Xuân, sang Hạ, Thu rồi qua Đông.
Mầm xanh bật giữa từng không
Gieo vào tầm mắt mênh mông kiếp người!”( Phạm Nhớ)
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.